Bạn muốn con mình được học ở một ngôi trường thế nào? Nếu giữa nhân gian hỗn độn này có một trường học mang tên Thật Sự Tốt thì hẳn phụ huynh nào cũng muốn gửi gắm con ở đó.
Vậy chắc bạn sẽ suy nghĩ, sẽ đặt câu hỏi “thật sự tốt” là gì? Liệu trên đời có tồn tại một ngôi trường như vậy hay không? Bởi vì nếu trường học muốn tốt thì phải có quy định, quy tắc, sự nghiêm khắc, và cả áp lực học hành, nhiều bài tập về nhà, nhưng phong bế như vậy có “thật sự tốt”? Ngược lại, nếu trường học buông lỏng thì lại xảy ra đánh lộn, cãi nhau, những đứa trẻ lười biếng, làm điều sai trái. 
Để hôm nay, tôi chỉ cho bạn một ngôi trường đặc biệt. Tôi để bạn tự kết luận trường học đó có thật sự tốt hay không, còn tôi thì chỉ ra vì sao nó đặc biệt.
Nơi đây giống như một miền đất trong lành và thanh tịnh. Bởi vì những thứ bụi bẩn xấu xa chẳng còn chỗ trú ngụ. Ở đó, bọn trẻ không ngừng hướng vào nội tâm, bỏ đi những thứ xấu của bản thân mình.
Đối với ngôi trường và những thầy cô tại nơi ấy, việc bọn trẻ tu sửa từng suy nghĩ và hành động là quan trọng nhất. Đến cả bài tập về nhà cũng xoay quanh việc nâng cao tâm tính tốt lên. Có lẽ bạn chưa bao giờ nghe qua, có lẽ bạn chưa bao giờ thấy, và có lẽ đến cả trong suy nghĩ bạn cũng khó tưởng tượng được.
Thực tế, ngôi trường ấy có tên Clearview (nghĩa tiếng Việt là Minh Huệ) nằm tại Toronta, Canada. Tốt nhất bạn hãy đọc những dòng dưới đây của bé Sunny 11 tuổi, chia sẻ với Minh Huệ Net. Bé đã tham gia trại hè Clearview 6 tuần. Bạn chỉ đọc thôi và đừng hoài nghi điều gì cả, thì lúc ấy sẽ là cảm nhận chân thực bằng trái tim, cũng giống như cách bạn cảm nhận về hạnh phúc vậy.

Câu chuyện của bé Sunny

“Anh trai và em mong đợi được tham gia Trại hè Clearview”, bé Sunny cho biết.
Bài tập về nhà mà giáo viên giao cho chúng em liên quan đến việc tu sửa từng suy nghĩ của chúng em. Trong một ngày, một người có đến bao nhiêu suy nghĩ? Em nghĩ rằng có lẽ là hàng nghìn. Em muốn nói về ba suy nghĩ mà em có trong ngày hôm nay.
Suy nghĩ đầu tiên mà em muốn nói đến là khi em đi vào nhà vệ sinh và thấy nó không được gọn gàng như mọi hôm. ‘Tại sao nhân viên nhà trường không chú ý đến việc này?’ Em phàn nàn. ‘Họ có trách nhiệm phải quan tâm đến những việc này’.
Sau đó, em nghĩ: ‘Mình chắc chắn rằng họ quá bận rộn để trông coi nhà vệ sinh này.’ Vì vậy, em đã dành vài phút để dọn dẹp lại mọi thứ và hát một bài hát sau khi xong việc.
Suy nghĩ thứ hai em muốn nói đến là khi đang ngồi thiền. Chân em đau đến nỗi em đã rơi nước mắt. Ngay khi chuẩn bị buông chân ra, em nghĩ: ‘Mình là một học viên Đại Pháp và nghiệp của mình cần phải được tiêu. Nếu mình bỏ chân xuống, các cơ chế năng lượng sẽ không vận động một cách trôi chảy. Mình phải nhẫn!’.
Ngay khi em có suy nghĩ này, tất cả những đau đớn ở đôi chân đều biến mất. Em biết rằng nghiệp đã được tiêu.
Suy nghĩ thứ ba xảy ra sau giờ học khi giáo viên nói chuyện riêng với em về cách cải thiện các kỹ năng âm nhạc của em. Sau đó em đi đến quán cà phê và nhìn thấy một hàng dài các học sinh đứng trước hai lò vi sóng. Em nhớ đã phàn nàn với bản thân: ‘Nếu giáo viên không nói chuyện với mình, thì mình đã có thể ở phía trước hàng thay vì ở đằng sau!’.
Em nhận ra rằng suy nghĩ của mình là bất chính và em không nên đổ lỗi cho giáo viên vì đã cố gắng giúp đỡ em. ‘Ai đến quán cà phê trước thì nên đứng ở phía trước hàng’, em nghĩ. “Nếu mình ở phía trước hàng, những người khác sẽ phải đứng đằng sau mình. Các học viên nên nghĩ cho người khác trước’.
Sau đó, em đã đứng ở cuối hàng với một nụ cười lớn trên môi. Đó là bữa ăn trưa ngon nhất mà em nhớ!
Em tin rằng em sẽ làm tốt hơn từ bây giờ, trong từng suy nghĩ mà em có”.

Các giáo viên ở trường Clearview cũng thu được lợi ích

“Tôi dạy các em trong độ tuổi từ 8-12”, Nhan Tử nói. “Ban đầu, rất khó để đưa chúng vào kỷ luật vì chúng không lắng nghe tôi và đôi khi còn nghịch ngợm. Tôi đã cố gắng sử dụng các biện pháp thông thường để thay đổi thái độ của các em, nhưng không bao giờ có tác dụng”.
Khi tôi hiểu chúng hơn, tôi đã thay đổi quan điểm của tôi về chúng cũng như các phương pháp tôi sử dụng để giao tiếp với các em. Tất cả chúng tôi đều liên tục nhận được lợi ích từ nhau.
Khi lần đầu tiên chúng bắt đầu luyện công, tôi nhận thấy rằng các em luôn bồn chồn. Có em thì gãi tai, có em thì chạm vào mặt. Dù tôi có phàn nàn bao nhiêu đi nữa, chúng vẫn thấy khó có thể đứng yên.
Một lần, tôi đã ngồi thiền với chúng và cảm thấy một trường năng lượng rất thanh bình xung quanh chúng tôi. Mặc dù đôi khi trẻ em có thể cảm thấy khó ngồi yên, chúng thật sự có một bản tính thuần tịnh. Sau khi dành thời gian để hiểu chúng, tôi đã ngừng phàn nàn và bắt đầu khích lệ chúng.
Thỉnh thoảng, khi các em không tập trung trong khi học Pháp, tôi nhắc nhở chúng về việc các tinh thể nước dễ bị ảnh hưởng bởi chính niệm như thế nào.
Khi những lời tử tế và từ bi được nói với các tinh thể băng, hình thức và cấu trúc của chúng nhận được ảnh hưởng tích cực. Tương tự như vậy, khi chúng ta đọc tài liệu Đại Pháp, chúng ta cần phải ở trong trạng thái tinh thần tốt nhất mà chúng ta có thể. Kết quả là, các em ngày càng trở nên quan tâm đến việc đọc sách Đại Pháp.
Vương Văn, điều phối viên của trường Clearview Toronto đã tham dự tất cả các trại hè kể từ khi nhà trường bắt đầu hoạt động vào năm 2007. “Tôi cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy những đứa trẻ lớn lên và trưởng thành”, cô chia sẻ.
“Mỗi năm, trại hè chỉ kéo dài trong sáu tuần. Thời gian còn lại thì các em ở với cha mẹ. Tôi hy vọng rằng các bậc cha mẹ sẽ dành một khoảng thời gian để giúp đỡ con cái họ học Pháp và luyện công. Bằng cách này, cả gia đình sẽ cùng nhau đề cao!”.